qua một đêm trăng ... !!!
Khe khẽ sương rơi mờ vương trên lá
Chiều bâng khuâng mây tím rủ nhau về
Hoàng hôn xuống bước chân ai vội vả
Rủ trăng theo lạc lối bến sông thơ ... !
Chẳng một chút vội vàng đêm xuống khẽ
Màng sương buông làm ướt lá trên cành
Ngọt ngào sao men tình luôn mãi thế
Vuốt ve lên hoa cỏ mượt mà xanh ... !
Ta dừng lại bên này trăng chẳng bước
Mà bên kia sương lạnh ướt bên thềm
Thuyền ai trôi nhẹ nhàng trên sóng nước
Chở trăng theo phiêu bạt suốt thâu đêm !
Và những lúc mây che vầng trăng sáng
Ngỡ ngàng sao, mà mờ ảo làm sao
Gió nhẹ đưa mây buồn trôi lãng đãng
Cuối chân mây, trăng trốn mất nơi nào .. ?
Nhè nhẹ thôi ... gió ơi đừng hôn lá
Vuốt ve và mơn trớn nụ hoa quỳnh !
Trăng bẽn lẽn, lặn dần đâu vội vã
Và kia rồi ló dạng ánh bình minh ... !
Chầm chậm rơi nắng vàng vươn trên lá
Sương long lanh đọng lại cánh hoa đào
Nắng mai lên, liễu bên hồ lơi lả ...
Thuyền chờ ai mà bến nước lao xao ... !!!