đọa đày
Tâm hồn chết xác thân rệu rã
Sống cuộc đời vật vã ê chề
Con tim như đã tái tê
Yêu thương nhắc lại chỉ nghe não lòng.
Chuyện dĩ vãng chắc không thể xóa
Bao nỗi niềm đày đọa bản thân
Muốn xa bể khổ hồng trần
Buông lơi tất cả si , sân tục phàm.
Nhưng không thể mới làm mỏi mệt
Cứ ôm ghì giống hệt kẻ khờ
Ngày qua tháng lại thẩn thờ
Ngây ngây dại dại bơ phờ xót xa.
Chỉ ước vẫn là ta thuở ấy
Sống vô tư chẳng thấy buồn đau
Bây giờ thôi hết còn đâu
Âm thầm sống cảnh bể dâu cuộc đời.
15/7/2017