hai ngả
Dù cho khoảng cách đã xa vời
Nỗi nhớ thời gian chẳng thể vơi
Có phải duyên tình trao mộng vỡ
Cho nên mắt biếc lệ sầu rơi
Biển vắng cuối thu trời se lạnh
Cô đơn tiếng sóng lệ ngàn khơi
Bình minh nắng sớm buồm căng gió
Bến đợi trăm năm mãi không rời
Thuyền hỡi có về thăm bến cũ
Vầng trăng ai chẻ đứt làm đôi
Đêm sương lạnh ướt tình thương nhớ
Nửa mảnh trăng côi lạc cuối trời
Yêu nhau ngày ấy mối tình đầu
Hai ngả đôi đường lạc mất nhau
Chiều buông vệt nắng loang niềm nhớ
Đành hẹn cùng nhau mộng kiếp sau…
07/10/2006
Đ.A.T.