nhớ mùa đông ly hương
NHỚ MÙA ĐÔNG LY HƯƠNG
Trăng khuya xé mộng giữa đêm hồng
Sương lạnh se cành vẫy gọi đông
Thử hỏi suy tư thềm viễn xứ
Bao mùa lưu lạc … mấy hoài mong ?
Ra đi năm ấy tiết đầu Đông
Nước mắt ly hương thấu bạn lòng
Mảnh đất thân yêu ngày giã biệt
Thuyền buồn, biển úa… sóng cuồng phong
Ruột mềm khắc khoải gọi mênh mông
Vẳng tiếng Cha yêu tréo quặn lòng
Lời Mẹ hát ru vờn tâm khảm
Theo dòng khói nhạt ... tỏa hư không
Thương đời viễn xứ phận long đong
Xót áo tha phương sắc phập phồng
Hiu quạnh màn đêm ... hồn nhuốm lệ
Nấc trong cô độc … nén cõi lòng
Thêm mùa tuyết lạnh trĩu hàng thông
Chiếc áo quê hương vẫn trọn hồng
Nhớ rét đầu đông mờ góc Phố
Nơi đây cách biệt vẫn se lòng.
KIM MINH