Poem logo
Poem logo

• thiên tình thi : hoa như mộng •

Xin khép vội mảnh tình đơn lẻ
Chuyện thời qua tâm nhẹ vấn vương
Oán thay số kiếp vô thường
Hận ôi kỷ niệm văn chương giãi bày
Kẻ ôm hận tình say chưa ngỏ
Người mộng mơ ái vỡ tan tành
Chân trời còn mỗi riêng anh
Gió đông lạnh buốt xuyên mành lắt lây
Hoạ chữ nhớ còn đây như đã
Dụng lời thơ ai tả niềm mong
Cao xanh há chẳng động lòng
Tình kia khôn lựa chữ "không vẹn tròn"

Đời những tưởng tình son thêm sắt
Cớ nào đâu kẻ mặc vô tri
Trăm câu vạn chữ lẽ vì
Yêu nàng ta nguyện cho đi chữ "ngờ"
Cớ sao lại bơ vơ lạc lõng
Giữa hồng trần giấc mộng úa phai
Còn chăng giọt lệ bi hài
Khơi chi vãn khứ nhân hai nỗi sầu
Tự đa tình còn đâu ngày ấy
Bộ thơ sầu ta mãi còn thương
Người xưa nay đã đôi đường
Chân mây - Ngọn gió, tơ vương cũng đành

Bỗng thấy lạ nhìn tranh rơi lệ
Người còn đâu tạ thế rồi chăng
Tửu cay môi nhấp ngỡ rằng
Giai nhân ẩn hiện bên trăng lạnh lùng
Vẳng tiếng nhạc không trung huyền ảo
Tự cơn mơ Nguyệt Lão thinh buồn
Duyên hồng ta kết người buông
Oán thay lỗi phận vở tuồng nhân gian
Miệng muốn hỏi còn đang mấp máy
Tiếng gà kêu khơi dậy cơn mê
Năm canh giấc mộng ê chề
Lạ thay như thế mà ra hão huyền

Kể từ đó ta nguyền chôn chặt
Mảnh tình con tâm nhắc tìm quên
Đời gieo lắm cảnh chông ghềnh
Gây cho thế sự bao phen bĩ sầu
Nay Bạch Phụng bên Lầu Vọng Nguyệt
Hoạ bài thơ tâm huyết tự tình
Tóc đà điểm bạc thinh thinh
Nhân thời há cũng lặng "bình" chữ "si"

Trước là hãy chớ ghì nỗi nhớ
Sau phân trần chữ "nợ"... tìm quên
Hoa rơi hữu ý chăng bền
Tựa như nước chảy lênh đênh bể sầu
Chuyện đã vậy tìm nhau chi nữa
Hoạ khơi thêm câu hứa nặng lòng
Ai về gác lạnh đêm Đông
Để còn lưu luyến tình hồng độ nao

Nhân thời ngẫm làm sao hiểu được
Thiên tình buồn kiếp trước còn vương
Có chăng trong cảnh, tận tường
Hữu duyên kém phận dẫu "thương" dẫu đành...
Kết bài thơ mượn tranh phát hoạ
Ngẫm sự đời tạo hoá trêu ngươi
Ẩn trong ánh mắt nụ cười
Là bao sầu đắng tình vơi nhạt nhoà
Bạch Tiểu Phụng tình hoa như mộng
Gió đưa mây lạnh cóng hồn phiêu
Thân côi giữ lấy bao điều
Trần dương tri kỷ bao nhiêu cũng thừa...

Bạch Tiểu Phụng
Vọng Nguyệt Lâu

Tuy Hoà - 9/12/2017

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm