Poem logo
Poem logo

chúc mừng sinh nhật

Tác giả: Sa Thi
12/12/2017
Chúc cậu Lân đầy ân sủng nhé
Mừng nay thêm một tuổi trên đời
Sinh thành ra cậu ơn cha mẹ
Nhật nguyệt hiền thê dạy nên người.
Hehehe...

Bác hai:
Mỗi năm thêm một tuổi đời.
Cứ vui cứ sống cho vơi tháng ngày
Ai đâu biết trước ngày mai
Tiền tài danh vọng có xài được không

Dượng ba:
Nhưng tiền ai cũng ước mong
Lại thêm danh vọng trong lòng vui tươi
Đến khi nằm xuống hỡi ơi
Mấy thằng phải gió nó xơi hết tiền
Xuống mồ mới thấy mình điên
Biết vậy lúc trước đem tiền phát không
Phát con mỗi đứa vài đồng
Khi mình đau bịnh mới hòng nó lo
Chết đi nó đọc kinh cho
Nhang đèn nghi ngút khỏi lo lạnh lùng.
😱
Cậu Tuấn:
Nhưng sao muôn kiếp ngàn trùng
Bên nhau chỉ thấy là khùng là điên
Tiền vào như nước triền miên
Tình thì không đủ cho riêng góc trời
Lòng ta chỉ thấy đầy vơi
Xin làm bụi cát để đời ta yên

Dượng ba:
Muốn yên có nước cưới tiên
Tiên thời cũng có lúc điên lúc khùng
Nhiều khi nàng nói lùng bùng
Nghe như đạn nổ đì đùng bên tai
Anh nói một ả nói hai
Nói qua nói lại bái bai trước tòa
Về nhà đôi mắt lệ nhòa
Biết vậy khi trước ta thà quy y
Quy y còn được uy nghi
Làm thầy thượng tọa trụ trì chùa to
Lấy tiên chỉ tổ thêm lo
Tình đâu chẳng thấy khổ to kêu "Trời"!
😂
Cậu Tuấn:
Toàn thân mình đã rụng rời
Yêu chi cho khổ để rồi than ơi
Con tim rung động từng hơi
Não nề trí óc tơi bời tâm linh
Chắp tay vang tiếng cầu kinh
Cho con được cưới nàng tiên về nhà
Sắc nàng thì đẹp hơn hoa
Nhưng sao nàng dữ bằng ba con Dần
Nhiều lúc ta thấy bần thần
Nhưng khi tỉnh lại dương trần là đây
Nhìn nàng ta vẫn ngất ngây
Xin yêu một kiếp tiên này mà thôi

Dượng ba:
Dẫu cho nàng có lôi thôi
Cố công chịu đấm ăn xôi cùng nàng
Đầu choáng váng dạ hoang mang
Bụng làm dạ chịu hoang mang nỗi gì
Mày râu một đấng nam nhi
Tiên mà lải nhải ta thì bỏ qua.

Cậu Tuấn:
Bỏ qua không nổi người ơi
Đã đi bác sĩ khám đôi tai mềm
Lắc đầu bác sĩ hỏi thêm
Sao tôi chịu đựng ngày đêm lâu rồi
Nói tôi xem kỹ đôi môi
Môi nàng tươi thắm nhưng hơi nói nhiều

Dượng ba:
Nàng đòi ta cứ việc chiều
Nếu không nàng sẽ đánh liều bỏ ta
Dọn nhà ra bãi tha ma
Trời ơi khổ lụy phiền hà lắm thay!

Cậu Tuấn:
Biết ra đã muộn quá tay
Kiếp này lỡ dại từ ngay phút đầu
Lai sinh nhỡ có gặp nhau
Ba hồn bảy vía chạy mau tránh nàng
Chân phi mã miệng la làng
Ô kìa sao lại bị nàng bùa mê
Như người say rượu đang phê
Yêu nàng hai kiếp hồn ê xác chề
Mắt nhìn thì bảo thấy ghê
Mà sao tim phổi say mê ngàn đời

Dượng ba:
Ông nào cũng bị vợ Dần
Lúc thì nhỏ nhẹ lúc dần nhừ xương
Vậy mà chàng cứ vấn vương
Nợ từ kiếp trước nên thương kiếp này
Ra đường có vẻ ta đây
Về nhà đuôi cụp mặt mày mét xanh
Lỡ yêu tiên nữ có nanh
Không yêu nó đánh nó hành khổ thân.
😣
Cậu Tuấn:
Tim đau lòng vẫn siêu siêu
Đến khi nhắm mắt còn yêu em Dần
Giống như những cánh thiêu thân
Vô lửa chẳng cần suy nghĩ xa xôi
Con cúi lạy Chúa trên trời
Kiếp sau xin lại cưới người hôm nay.

Kết luận:
Hôm nay ba lão làm thơ
Nhân sinh triết lý giả vờ nói chơi
Tiền tài bạc bẽo như vôi
Tình chồng nghĩa vợ suốt đời chung thân
Dẫu mà lấy phải vợ Dần
Ráng thương cho được phước phần về sau.

Cậu Tuấn hỏi Vương Đào Tiên là gì thì Vương giận lơi. Dượng ba bèn khuyên:
Muốn cho Vương hết giận lơi
Tuấn thời phải viết một bài Bút Tre
Em ơi anh nói em nghe
Có gì em cứ răn đe ba Tò
Tại sao lại đẩy ra sô
Pha nằm lạnh lẽo co giò còn run.
😄

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm