tiễn người đi
Tiễn một người đi chẳng trở về
Canh gà trống giục nẻo sơn khê
Đầu non lá úa nhìn thê thảm
Cuối bãi bông tươi thấy não nề
Bỏ mấy vần thơ nằm xứ lạ
Đem vài bức hoạ gửi sông quê
Bình minh gõ cửa cài hoa nắng
Sưởi ấm muôn nơi, biệt chữ thề !