thấp thoáng nàng xuân
Đông trở dạ nắng vàng xuyên mây trắng
Mùi mộc hương thầm lặng tỏa ngây lòng
Tiếng hoàng hôn nghiêng đổ phía con sông
Con gió cũng đến bông đùa cánh lá
Đông già cỗi còng mình bên thềm đá
Chiều muộn màng sương ngã ngớn lơi lơi
Nhớ câu thơ em hát vọng xa xôi
Cho nỗi nhớ vỡ đôi làn khoảng cách
Con đường cũ dỗi hờn như đang trách
Vết chân son xé rách ngọn hoang chiều
Bóng nắng xâu qua giọt nước cô liêu
Chiều đông chậm có điều gì muốn nói
Này có phải bởi đông hay hờn dỗi
Nên chiều nay gió mỏi cánh bay xa
Để đêm nay chưa có bóng trăng ngà
Đêm tháng chạp níu tà dương tím ngắt
Chiều nở khẽ thoảng mùi hương ngào ngạt
Mùi tóc bay xao xác một bến mơ
Thoang thoảng nghe xao động cả hồn thơ
Như thấp thoáng ảo mờ nàng xuân đến...
Giọt nắng nhạt nhớ mùa xưa hò hẹn
Vẫn nồng nàn hong bến mộng đơn côi
Vẫn lung linh ngào ngọt cả đôi môi
Cho chiều tím cả đồi cao nhung nhớ...
Ta chợt thấy mùa đông như tan vỡ
Nắng đang còn mắc ở mái tóc ai
Nàng xuân ơi!... thương nhớ suốt canh dài
Để trời đất lên ngai cao hương sắc
Bài này đã được xem 1302 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|