ba ơi
Ba! ba ơi ba
đã tá năm rồi đó
khi ba xa nhà mình
rồi ba về với gió
gió xua những tầng mây ấm
mang theo hơi lạnh về ngấm đất nhà ta
giờ con đã lớn trong vòng tay mẹ
ngẫm bỗng thấy đắng trong tâm hồn
ba có đó không ba
khi mà gió về đây ngập tràn
khi bão tàn khốc
làm nước mắt mẹ ngấm trong lớp bụi
con nhớ tiếng đàn của ba
cục kẹo sô cô la ngọt lịm
ly sữa chua ba xắn dưới chiếc quạt trần
chiếc thuyền giấy ba gập lộp bộp ngày mưa
con biết ba là người thầy đáng kính
là người đồng nghiệp đáng nể
ngày nhà giáo năm nào
bàn thờ ba cũng đầy ắp là hoa
ba ơi ba
kí ức của con sao chỉ có thế
đứa trẻ năm tuổi chỉ nhớ vậy thôi sao
con nhớ ba mà lòng thật tủi
ba ơi
con ước gì ba vẫn còn đây
để cho mẹ đỡ khổ
xóa mờ đi nếp nhăn người góa phụ
ba à
con ước gì ba vẫn ngồi đây
vẫn đánh cây đàn, vẫn viết nhạc
tự hào về cây mai bốn mươi năm ba trồng
gia đình người ta có đủ ba đủ mẹ
họ sống trong tình yêu thương
con chỉ có mẹ nhưng con quen rồi
mẹ vừa là mẹ vừa là ba đó ba
con khao khát tiếng ba
khao khát giùm cả tình yêu cho mẹ
ba ơi
ba ơi ba...