ảm đạm Tác giả: Lê Viết Long
Huế đã bắt đầu mùa mưa. Những hạt mưa trĩu nặng cay đôi mắt. Lách tách giòn giã...... Gieo rắc ảm đạm cho bầu không khí. Những hạt mưa cuồng nhiệt, trôi màu xanh của bầu trời nắng chói, để lại một màu xám trầm...
|
ba ơi Tác giả: Lê Viết Long
Ba! ba ơi ba. Đã tá năm rồi đó. Khi ba xa nhà mình. Rồi ba về với gió. Gió xua những tầng mây ấm. Mang theo hơi lạnh về ngấm đất nhà ta. Giờ con đã lớn trong vòng tay mẹ. Ngẫm bỗng thấy đắng trong tâm hồn. Ba có đó...
|
cơn bão qua Tác giả: Lê Viết Long
Mưa rơi ngoài hiên kèm theo con gió lớn. Trong nhà người ở, mong giấc ngủ bình yên... Tiếng ồn rầm rập như nghe con sấm. Toang tấm cửa sổ, mưa bụi thét gào. Loảng choảng gạch ngói, mái tồn bay lượn. Thiên nhiên mường...
|
con đường tôi Tác giả: Lê Viết Long
Con đường tôi thơm mùi thơm cỏ dại. Ngát trong sương thẫm xanh xanh mịt mùng. Hòa theo nhịp lạnh vây quanh phố... Con đường tôi ngoằn ngèo thoáng đãng. Lác đác mấy con dê đi lạc. Chẳng tìm đàn. Gặm làn cỏ ngấm hạt sương...
|
diều gặp gió Tác giả: Lê Viết Long
Chiếc xe đạp của tuổi học trò êm đẹp. Cột vào cánh diều của hoài bão, ước mơ. Diều bay bấp bênh bên con gió bé nhỏ. Tênh cuộn dây rối, phập phềnh như con giông. Gió hỏi diều hoài bão mà không có chí. Bay lên chi cho lận...
|
êm đềm Tác giả: Lê Viết Long
Hạt mưa qua rồi. Trời vươn những hạt nắng. Óng ánh. Những ngày chờ Xuân sang. Gió cũng tàn phai. Như mùa thu cây rụng lá. Hàng cây im lìm xanh biếc. Ửng nắng trời dịu êm. Dòng suối khe trong veo. Chẳng đục ngầu ngày...
|
hì hục Tác giả: Lê Viết Long
Ôi xuân kìa! Khói nhang đã thắp lên. Đèn dầu đã đốt sáng. Và sẵn đây tâm hưởng. Rồi nỗi vui chưa đầy... Tiếng súng hả? Nó từ đâu câu đến. Rẹt xước cả mái đầu. Bom mìn cào nát đất. Rồi đó là niềm đau... Chạy phương...
|
leaving the fog Tác giả: Lê Viết Long
A butterfly
comes to my eyes
she stopped
reaching the sky
she says it impossible
to fly one more time
then she goes back
into the dark of the sand
leaving the fog
that the sad day gives off...
|
mệ già ăn xin Tác giả: Lê Viết Long
Đêm nay trời mưa tạnh. Mệ lại ra ngồi bên bức tường trống trải xướt lớp sơn xanh. Khuất sau chiếc xe máy đơn côi... Mệ ơi... gió lạnh mệ không mệ? Mệ đi ăn xin mệ già lắm. Nếp nhăn chói lên khổ cực cuộc đời. Mắt mệ nâu...
|
mẹ là Tác giả: Lê Viết Long
Màu mắt của mẹ là vệt nắng. Dù nhỏ bé, nhưng chói một khoảng trời. Những vết chân chim, hằn bao khó nhọc, mong mỏi con khôn lớn. Mẹ là áng mây trôi, phủ những đỉnh núi ngút ngàn. Mẹ là cơn gió mát. Rười rượi...
|