những vần thơ nhỏ
KHI BÌNH MINH LÊN
Khi bình minh hé mở
Ánh sáng đẹp muôn màu
Nắng tràn loang rực rỡ
Tô thắm đượm ngày sau
Tiếng oanh vàng hót rộn
Chao lượn tuốt trên cành
Khi sương mù lẫn trốn
Bầu trời chiếu rạng xanh.
TRÒN DUYÊN
Xuân này thắm nghĩa ân
Nợ duyên hoài vững chắc
Tình ái đẹp muôn phần
Xua buồn đau trầm mặc
Hạnh phúc trọn vòng tay
Đời sau còn vẫn đọng
Yêu thương mãi suốt ngày
Hết tủi sầu trông ngóng.
TRỚ TRÊU
Bao ngày khắc khoải vương
Nhớ nhung tràn tim đợi
Tuy cách trở dặm đường
Nghĩa ân luôn hoài khởi
Một thuở dệt mơ hồng
Tim yêu còn thổn thức
Cứ mòn mỏi ngóng trông
Khiến nhói đau lòng ngực.
TỦI PHẬN
Màn đêm dần trải rộng
Hoàng hôn khuất nẻo tà
Cố gượng cười vui sống
Một mình ở xứ xa
Tủi sầu vương lặng lẽ
Tình duyên cứ mãi rời
Nỗi đau dâng tràn nhẹ
Tơ hồng chẳng đượm khơi.
9/1/2018