mở lòng
Tôi sẽ sống với tâm hồn rộng mở
Không ngại ngần vì lỡ chuyến đò ngang
Bởi tơ duyên rẽ lối cách đôi đàng
Vì nghịch cảnh nặng mang hoài chữ nợ
Cuộc đời hỡi bao buồn phiền trăn trở
Nỗi cô đơn nhung nhớ chợt dâng trào
Mỗi đêm về lẻ bóng lại khát khao
Bờ môi ấm ngọt ngào đừng tan vỡ
Nhưng hạnh phúc đâu thành luôn dang dở
Trái tim khờ bỡ ngỡ chuốc niềm đau
Năm tháng trôi ái nghĩa cũng nhạt màu
Ta vẫn ước ngày sau nên chồng vợ
Bao cảm xúc ngập tràn theo nhịp thở
Mộng sum vầy tình chớ có gieo neo
Đã biết em vốn phận bọt thân bèo
Nếu yêu dẫu đói nghèo không kể khổ.
23/1/2018