chờ xuân
Nghe ngào nghẹn gió trên môi lá
Lưỡi đá tê sương đã điếng lòng
Hoàng hôn chia nửa con sông
Cánh buồn héo rủ giữa đồng tĩnh hoang
Lối em bước lỡ làng tuyết phủ
Gió rì rào hồn ngụ nơi đâu
Đông già cặm cụi bên cầu
Niềm ly biệt hận một màu lá lay
Xuân chưa đến lưu đày xa cách
Cõi phù vân tím ngắt lạnh lùng
Kiếp đời mãi cứ mông lung
Bến hương thiên cổ ngại ngùng mùa qua
Chiều kỳ mộng mù lòa sương chạm
Sợi duyên tình ai dám hững hờ
Dây chùng phím loạn cung tơ
Hỏi người nơi đó bây giờ về đâu ?
Đông chưa mạn sẫm màu sương khói
Trời khi nào thay áo cành xuân
Cho hồn mạc khách thanh tân
Cho ta xuân mộng một lần đắm say
Bài này đã được xem 1198 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|