ngày về
Ta về dệt mộng duyên tơ,
Người ơi ! Sao mãi hững hờ chống quên.
Thương yêu chẳng được đáp đền,
Làm sao có thể kết nên duyên tình.
Thủy chung chỉ một bóng hình,
Người đâu hiểu thấu..lòng trinh ta chờ.
Tựa như thoáng chút mộng mơ,
Nên người vội vã làm ngơ chẳng màng.
Còn đây bao nỗi buồn mang,
Chỉ vì người đã phụ phàng tình ta.
Yêu người dù có phong ba,
Cũng luôn gìn giữ ...Người đà phụ ân.
Quên lời nguyện ước tình chân,
Quên bao hứa hẹn ái ân hôm nào.
Ta về ôm mối thương đau,
Người xưa quên hết...phụ bao ước thề.
** Sẽ cùng nên nghĩa phu thê,
Răng long đầu bạc , chẳng hề phôi phai.**
Ta mong vượt dặm đường dài,
Để cùng hội ngộ tương lai ngọt ngào.
Nào ngờ ôm trọn thương đau,
Người xưa rẽ lối ....nhạt màu yêu thương.
Còn bao kĩ niệm vấn vương,
Ta đây sẽ giữ đo lường lòng chân.
Người xưa vứt bỏ chẳng cần
Ta thời giữ trọn ái ân đã từng...
6/2/2017