mệt mỏi
Sao bỗng dưng ta thèm được khóc
Mặc nhịp tim khó nhọc lao đao
Sao bỗng dưng ta thích nghẹn ngào
Cho ấm ức dâng trào giải thoát
Ta vẫn thế, tỏa hương ngào ngạt
Khóa chặt lòng tan tác đau thương
Ta vẫn đây, xóa hết đoạn trường
Trong hơi thở, níu cương hiện tại
Ta còn đây, mạch đời tê tái
Say ân tình, khắc khoải, bâng khuâng
Cứ lâng lâng rời rã châu thân
Hồn lẫn xác, ngập ngừng lơ lững
Ta mệt mỏi, vẫn cười không giận
Nghe xót xa gậm nhấm từng phân
Chợt muốn buông, thả lỏng bước chân
Lòng ngưng sáng ???!!! xin dừng bão táp!!!!
February 2017