lặng lẽ
Đêm về tĩnh lặng ngóng tình thơ
Bóng nguyệt quyện sương phủ lập lờ
Dáng nhỏ buồn hiu đong sợi nhớ
Trời khuya cũng đọng giọt sầu mơ
Người đâu sao chẳng tròn duyên nợ
Để mãi riêng mình nặng mối tơ
Gió buốt từng cơn theo nhịp thở
Hỡi ai có thấu nỗi mong chờ.
21/2/2017