những vần thơ xướng họa 24
NỖI BUỒN KHÔNG TÊN
Có nỗi buồn không thể nói cùng ai
Giữa đêm khuya lệ dài lăn khóe mắt
Chợt con tim bỗng nhiên đau quặt thắt
Ôm nỗi niềm se sắt trái tim đơn.
Giữa màn đêm ánh sáng cứ chập chờn
Chút le lói giận hờn rồi tắt lịm
Trong suy tư còn ghì ôm hoài niệm
Nhưng yêu thương chết lịm tự lâu rồi.
Giờ chỉ còn nhung nhớ mãi trong tôi
Khóe mắt cay rã rời ...ôi chua xót
Nữa cuộc đời chưa lần nếm trái ngọt
Chỉ đau thương đẫm giọt lệ tràn mi.
Hồn tê dại sao chẳng thể quên đi
Mà vẫn cứ mãi ghì ôm dĩ vãng
Ôi kiếp người...tôi thấy lòng ngao ngán
Muốn buông xuôi quên lãng mặc cho đời.
Nhưng tại sao..lại không thể xa rời
Để canh trường lệ rơi trong sầu thảm
Dáng hao gầy xác xơ ghì tâm khảm
Lòng nghẹn ngào sâu thẳm mãi hoài đau.
3/4/2017
------- ------- --------
Họa
Đêm Trắng.
Để đêm nay đôi dòng lệ ướt nhàu
Gối đơn chiếc cũng phai màu thôi thắm
Trong tiếng nấc ngàn năm tình còn mặn
Mà sao giờ để tay nắm chua cay
Bao nhiêu đêm thân xác cứ đọa đầy
Sương khói phủ cho hao gầy dáng liễu
Người xa khuất..có bao giờ thấu hiểu
Cõi lòng này giờ thiếu nữa vầng trăng
Giữa cơn mê làn mi ướt bẽ bàng
Thương một thủa chuyến đò sang ai đón
Mà sao để cơn sóng nào nuốt trọn
Những mặn nồng..mật ngọt dấu yêu xưa
Trong đêm thâu canh vắng khúc nhạc thừa
Những nhịp khúc cũng như vừa lạc bến
Chỉ còn những đớn đau đang hiển hiện
Cho cõi lòng tan nát biết tìm đâu...
Con đường xưa giờ đã gãy nhịp cầu
Đành đứt đoạn cho nỗi sầu chen lối
Tơ hồng cũng tan theo mưa quá vội
Đêm hao gầy... ôm một mối bi ai.
Hắc Mã