khóc thầm
KHÓC THẦM
Đêm khuya rồi em có nhớ tới anh?
Sương thấm lạnh tái tê xanh gò má
Buồn quạnh quẽ bên đèn dầu sáng tỏa
Nhớ về em cạnh những đóa hoa nhài
Anh nơi này còn quyến luyến với ai?
Chỉ một xác trong canh dài nhung nhớ
Ngày thưởng nguyệt đã nên duyên nên nợ
Mà bây giờ em lại nỡ buông tay
Em vội vàng quay bước khỏi chốn này
Như một vệt nắng mờ bay sương khói
Sao người nỡ để lòng anh mệt mỏi
Để đắng cay vùi dập nỗi mong chờ
Dòng thời gian lặng lẽ nhuốm bơ vơ
Ngày dần hẹp càng xa rời nỗi nhớ
Vẫn tiếc nuối ân tình xưa đã lỡ
Để giờ đây đành bỡ ngỡ đơn côi.
____
LÊ NGỌC DŨNG