là người hay giả thú
Có tiếng vọng từ xa
Một âm thanh vô cùng kỳ lạ
Nửa tiếng người, nửa thú nửa tiếng ma
Tôi run rẫy ,tòan thân bất lực
Trong trạng thái mơ hồ bị xô xuống vực sâu.
Rồi như có phép mầu
Níu lấy tay tôi
Ôi,cáibàn tay trải lòng nhân hậu
Tôi khóc mừng rồi giựt mình kinh hãi
Khi bàn tay ấy cấy truyền lông lá vào người.
Tôi vô cùng kinh sợ
Rồi tự hỏi
Tôi là ai : là người, dã thú hay yêu tinh
Hay là ma trở về từ nghĩa địa
Rồi có tiếng cười, trả lời mai mỉa :
" Cứ xem là người hay dã thú cũng chẳng sao".