hồng nhan
HỒNG NHAN
Rồi một ngày ta say đôi mắt lạ
Từ trăm năm níu áo đến nghìn năm
Chú ve con ngập ngừng men mùa hạ
Phượng gọi mùa chiếc lá mọc tri âm
Ta nốc cạn li rượu tình men đắng
Dòng thác cuộc đời cuồn cuộn trôi mau
Mắt em nhốt anh hai mùa mưa nắng
Ở sân si ta hóa đá kiếp nào?
Thương màu nắng giòn tan trên mái ngói
Khúc ru tình người quên lãng câu thơ
Trời biếng lười không chải làn tóc rối
Ngày ghen đêm ,hoa dỗi bướm ,hững hờ
Biển vốn rộng lòng người sao chật hẹp
Đáy sâu ,ếch ngồi đáy giếng một mình
Tình yêu cóp pi sao sao chép chép
Giấy mỏng nghìn trang cứ thế rồi in
Rồi một ngày miệng thế gian rôm rả
Cú gièm pha đanh đá tự chua ngoa
Tự tan biến vào mưa chiều hối hả
Cúi mình vào bóng lá lệ chiều sa
Ngày 29/3/2018
An Thiên ( Bình Dương)
Bài này đã được xem 1376 lần
|
Người đăng:
|
Tố Nữ
|
|
|