quê hương em anh về
Nơi ấy có bóng người yêu dấu
Núi rừng xanh sông đỏ đất bồi
Hoa Ban trắng bướm vàng về đậu
Rượu thơm nồng chưa nuốt đã trôi!
Quê em chỉ hai mùa mưa nắng
Ruộng bậc thang lúa vẫn đầy đồng
Cô sơn nữ mang gùi xinh xắn
Gã trai làng ngơ ngẩn hồn, trông!
Anh về giữa mùa sim trĩu trái
Buổi chợ phiên rộn rã đường làng
Váy thổ cẩm xòe hoa xinh vậy
Để lòng anh xao xuyến, hoang mang
Tiếng khèn môi du dương, ngọt lịm
Có phải em Bà Chúa Vườn Chè?
Anh ngỡ mình Trịnh Sâm mê muội
Lỡ yêu rồi chẳng ngại sơn khê!
April 21, 2018