thế là ...
THẾ LÀ ...
Buổi tiễn em đi bão ngập lòng
Thế là thề hẹn cũng bằng không
Thơ tình đang viết chưa khô mực
Đã vội phai theo ngấn lệ ròng
Ta hát cho em bài cuối cùng
Rồi sầu vọng mãi khúc tình chung
Mai kia mốt nọ thôi đừng hứa
Chỉ bẽ bàng thêm giấc mộng lòng
Thu đến gieo bao niềm ước vọng
Rồi đi vội quá hỏi buồn không
Thế là héo hắt ngàn cung mộng
Đôi nhánh sông mơ chẳng hợp dòng
Tơ liễu buông mành rủ bóng sông
Hồ nghi chiếc lá dạt theo dòng
Thế là phai dấu bài thơ mộng
Mắt nắng xa xăm sóng chập chùng
Em khóc bên ta lần cuối cùng
Lời tình trả hết thế là xong.
Thế là...
Thiet Duong
KHÔNG XONG...
Hôm ấy chia tay giấu lệ lòng
Bao lời hẹn ước có còn không
Ân tình một thuở chưa tròn mộng
Lại phũ phàng theo nước lớn ròng
Cả một trời yêu đã nguyện cùng
Trọn đời nuôi dưỡng mối tình chung
Thương thương nhớ nhớ câu thề ước
Xin chớ quên mau để chạnh lòng
Biển rộng sông dài anh bước mãi
Để rồi giữ lại được gì không
Câu thề chữ hẹn còn đâu nữa
Để chút tình thơ cũng cạn dòng
Chiếc lá thu vàng rơi cuối sông
Mang bao niềm nhớ chảy theo dòng
Ngoài kia biển vỡ từng cơn sóng
Bờ quạnh đìu hiu bóng liễu chùng
Nỗi nhớ em mang đến tận cùng
Bởi lời thề ước trả không xong...
Không xong rồi....
TD.ST_27.08.15