sao băng
SAO BĂNG
Lâu rồi chẳng gặp nhau
Nghe mặn chát khóe môi sầu nứt nẻ
Con đường dài hun hút đi về lặng lẽ
Đã bao mùa vắng vẻ bến sông xưa
Lâu rồi chẳng làm thơ
Trăng biền biệt phía cơn mưa tầm tã
Từng con phố rất quen mà rất lạ
Dải ngân hà băng giá từ lâu
Trăng miên viễn nơi đâu
Ngoài bể vĩ hay giang đầu hiu hắt
Trời thì rộng mà chơi cút bắt
Để vô tình lạc mất đường duyên
Tìm đâu phút bình yên
Đôi vai nhỏ gánh ưu phiền trĩu nặng
Miền ký ức khuấy tâm tư sầu lặng
Cuối đường chờ ta vẫn trắng bàn tay
Vùi trong những cơn say
Đời loang lổ trên tháng ngày hoang phế
Trăng miên viễn bỏ quên thời xuân trẻ
Trên bầu trời lặng lẽ ánh sao băng.
Thiet Duong _ 21/9/2016