Poem logo
Poem logo

hao mòn dấu xưa

Tác giả: Hồng Dương
Mây lơ lửng bay về núi biếc
Nắng chiều tan nằm chết dưới xa
Im nghiêng mảnh khuyết trăng ngà
Hương sương mơ động mảnh tà dương rơi

Đêm thực tại một trời thương nhớ
Xưa trắng ngời rực rỡ dung nhan
Nét duyên nay đã phai tàn
Khuya sương ướt lạnh ngỏ hàn phong ai.

Đêm lặng lẽ bên đài vọng nguyệt
Con tim mòn dòng huyết tình trôi
Men đời buốt giá đôi môi
Hương thơ còn đọng bồi hồi cách ngăn

Ánh trăng tỏa tiếng đàn xưa vọng
Nát tan hồn đêm bổng buồn đau.
Yêu thương chi để bạc đầu .
Thủy chung như mộng kiếp sau vẫn đầy

Trăng lã lóng thân gầy héo hắt
Gió phù dung xao xác mây bay
Đêm nay ký ức vơi đầy
Nỗi niềm xưa lại cuộn xoay nát lòng...

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm