cảm tác nỗi buồn
Buồn ảo não ngẫn ngơ ngơ ngẫn
Một nỗi buồn tan bấn lòng ta
Buồn đâu kéo đến châu sa
Tâm tư thổn thức buông chà lòng đau...
Buồn xâm lấn nát nhàu thân xác
Buồn lân la bạc ác bao điều
Nỗi buồn như khẻ phiêu diêu
Buồn xay buồn nhiến cho điêu đứng lòng
Buồn tàn phá buồn đong buồn đẫy
Rồi nỗi buồn vào cấy trái tim
Buồn lên mi mắt lim dim
Lặng thinh vô cảm buồn tìm đến nhanh...
Đời đôi lúc buồn quanh buồn quẫn
Đơn côi buồn tủi hận kiếp người
Vui buồn nhẩm chín ra mười
Buồn đi lẩn quẩn khóc cười riêng mang
Buồn han rỉ buồn than buồn thấm
Vu vơ buồn buồn ngẫm buồn sầu
Nặng gieo buồn ở trong đầu
Buồn là hoàn cảnh buồn rầu không thôi !
Đêm buồn quá buồn đôi mắt biếc
Câu ca buồn buồn xiết nhân gian
Trăng buồn che phủ mây ngàn
Gío buồn than thở... võ vàng hư hao...
Sông sâu thẳm cắm sào buồn đợi
Con thuyền buồn vời vợi đêm đen
Đoá Quỳnh buồn khóc sương đêm
Ấm trà buồn đắng môi thêm thở dài...
Buồn cho biết ngỏ dài đời cụt
Sầu vào hồn thổn thức chia phôi
Nỗi buồn xây đống một đồi
Buồn khâu đôi mắt buồn bôi mắt ngươi...
Buồn ác lắm buồn rười buồn rượi
Kẻ nhân gian như tưới phân hôi
Nỗi buồn khép chặt đôi môi
Buồn dâng chất đống buồn lôi xác người...
Buồn phá hoại mặt tươi thành úa
Buồn khóa hồn buồn rủa thi nhân
Để cho thơ phải tần ngần
Kiếp đời tủi hận buồn dâng dâng buồn....
Bài này đã được xem 3517 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|