thu đi lá khóc hao mòn
Thu bỏ lại đêm tàn mưa rơi rớt
Mặc lá xanh không ngớt thở than sầu
Tưởng rằng đâu đẹp tựa buổi ban đầu
Nay chỉ khóc vùi sâu mình dưới cỏ...
Đông chợt đến lạnh lùng theo cơn gió
Xoáy vào lòng đêm có lạnh không đêm
Lá vàng tan để lại xác thân mềm
Hồn lá rụng bên thềm đông hờ hững
Thu đâu hiểu có bao điều buông lửng
Mây khóc thầm cây đứng chết khẳng khiu
Trăng ưu tư trút bỏ dáng yêu kiều
Con sông hận sóng phiêu diêu tự đại
Sương rơi lạnh đá im buồn tê tái
Lá lỡ làng lá dại lám lá ơi
Bởi nghe thu lá đã bỏ một đời
Vàng khoe đẹp rồi rơi bên chiếu lạnh
Thu quên hết cả chuyện tình ngang ngạnh
Bỏ trời xua thu gánh hết chuyện lòng
Đêm chỉ nghe lời nước trách giữa dòng
Thương cho lá héo mòn cho thân xác ...
Đời vô tận cứ thăng trầm tan nát
Tiếng kinh cầu xào xạc tiễn mùa thu...
ĐH, QT/10/2017
Bài này đã được xem 807 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|