tan vỡ
TRẢ HẾT CHO NGƯỜI
(Gcđ)
Có lẽ từ nay trả muộn màng
Cung sầu mấy nỗi nặng lòng mang
Vườn tơ trắng rã màn sương rụng
Vỡ mảnh mù rơi nắng lụa vàng
Lửa hạ qua vườn quê trống rỗng
Căn nhà lạnh lẽo gió mùa sang
Trầm tư ngó lại dòng thơ cũ
Kẻ đó người đây bỗng nhẹ nhàng./.
Lê Cảnh Tiến 28/05/2018
Bài này đã được xem 470 lần
|
Người đăng:
|
Tiến Cảnh
|
|
|