chuyện lòng (4)
CHUYỆN LÒNG (4)
(nđt)
Oblivion
***
Quê người khổ nhọc vẫn hằng mơ
Kẻ hữu tình ơi, gắng đợi chờ!
Những nẻo thương sầu... duyên kết nợ
Bao vần luyến cảm... nhạc hòa thơ
Hờn căm tiết lạnh luồn song hở
Phẫn uất trời khuya phủ nguyệt mờ
Ước cảnh vàng son ngày gặp gỡ
Đôi đời quấn chặt chỉ hồng tơ.
...
Kim tiền dụ dỗ... yếu lòng chao
Nỡ phụ tình tôi... có thể nào?
Thuở trước vai kề chung ngõ dạo
Hôm rồi má tựa lẫn hồn trao
Đường nhung kẻ vội, chen người rảo
Lối sỏi mình rê, dẫn lệ trào
Chợt hiểu lời yêu toàn những láo
Vui tìm, chán liệng, chẳng hề sao.
...
Trở lại quê nhà ngõ vắng không
Người yêu đã bội đổi thay lòng
Khi sầu nhả khói nhìn nơi cổng
Lúc hận gom hình quẳng bãi sông
Dẫu biết thề xưa vùi ở mộng
Rằng hay hẹn cũ thả trôi dòng
Sao mà hãm được niềm đau sống
Dạ vẫn u hoài bởi nhớ mong.
...
Câu thề bậu nỡ thả dòng trôi
Nỗi nhớ, niềm yêu, phủi sạch rồi
Để lại sầu giăng mờ ngõ lối
Mang về hận phủ úa bờ môi
Người điêu... lại nhớ chờ mong dõi
Họ xảo... mà vương nghĩ đứng ngồi
Gió giễu, mưa cười thân quả tội
Ôm hoài kỷ niệm chuốc buồn thôi.
...
Tình nay lỡ dở... hết mong gì
Chuyện cũ đau buồn xóa hẳn đi
Những tuổi xuân hồng sao dại thí
Nhiều năm tháng quạnh nhẽ ngu trì
Non thề hộ phú, mua vài chỉ
Biển hẹn gia bần, lãnh ít khi
Khóc sẽ làm cho mình ủy mị
Người yêu nghĩa bạc chẳng ham ghì.
Oblivion Thach