đôi vai ươm mộng
ĐÔI VAI ƯƠM MỘNG
Đôi vai ấy gánh chiều đi biền biệt
Tuổi heo mây nuối tiếc mộng trời xanh
Ngày vắng nhau ai khéo léo dỗ dành?
Ai nũng nịu giấc lành xuân vừa chín?
Đôi vai ấy lông tơ mọc rất mịn
Gió rụt rè đậu kín rất hồn nhiên
Chuỗi ngây thơ ấy thế cứ ngoan hiền!
Mềm và mỏng êm đềm ru năm tháng
Đôi vai ấy nằm phơi bờ lãng mạn
Chùm chiêm bao phân tán ngẩn ngơ đau
Dòng sông thơ chưa kịp nối nhịp cầu
Ôi những câu ví dầu rơi vực thẳm!
Đôi vai ấy cuốn tình đi xa lắm!
Ta một thời bụi bặm dốc mờ sương
Ta một thời nhốt hết bóng tư tương
Tình chênh chếch bên đường nào ai biết?
Đôi vai ấy ta ngắm nhìn ráo riết
Sớm mai hồng ôm riết với thân cây
Hoàng hôn say màu lá thật đủ đầy
Con đường ốm bùn lầy lây nhiễm bệnh
Đôi vai ấy không lời buông câm nín
Ta chơi vơi xó xỉnh góc cuộc đời
Những dỗi hờn ngồi khóc tuổi hai mươi
Ta thèm khát nụ cười tươi bừng sáng
Đôi vai ấy ép tim ta nứt rạn
Buồn hoen mi cánh nhạn bỏ dòng sông
Tắt nguồn yêu hưng phấn cứ quay vòng
Ai bẻ nốt nhánh hồng đeo mặt nạ?
Ngày 5/6/2018
Ân Thiên ( Bình Dương)
Bài này đã được xem 746 lần
|
Người đăng:
|
Tố Nữ
|
|
|