nhớ mùa mắt đen...
Một mùa mắt đen
mơ vàng
một bàn chân xinh
gọi mến yêu về bên lối ngõ
một nụ cười như hoa bừng nở
em cho anh những ngày yêu không tả được của tâm hồn...
Những ngày yêu còn đây nơi lòng anh
em vẫn dịu dàng bên khung cửa
bên ánh ngày trôi
trôi đi mãi
em là mùa mắt đen một thời lộng lẫy
sống sót qua bao đắng cay lỡ hẹn
như tình anh mồ côi
gửi ngày xưa vào cơn giông mùa gió
thổi tung lên mái tóc em dài buông bỏ buồn thương...!
Bài này đã được xem 835 lần
|
Người đăng:
|
Phạm Khang
|
|
|