bông sen mùa cũ
Ai bảo hạ vàng không đổi thay
Nắng chưa rớt xuống luống hoa đây
Ôi cô thôn nữ nay xuống phố
Hồn mấy chàng trai bỗng mê say
Lời nói nụ cười như điệu nghệ
Người ta thơ thẩn lẫn thơ ngây
Ai trách rằng em còn nhỏ bé
Chưa biết chi chi giữa chốn này
Coi bộ cũng là em ngày trước
Nay khoác lên mình áo thành đô
Ngày cũ hoang tàn trong lồng ngực
Vô tình đâu có nhớ chi mô
Đi lắm đường trường rồi sẽ thấm
Ngọc quý tìm ra giữa nhớp nhơ.
Đâu còn lưu luyến miền nắng ấm
Bởi nay em đã hết quê mùa?
29.06.2018