thoát
Gió vẫn thế lẳng lơ miền xa mãi
Mây não nề tìm lại tím mùa xưa
Trần gian đây hết nắng lại đến mưa
Mà người vần không vừa lòng tâm tưởng
Tình vị kỷ giữa chiều thu độ lượng
Nhân gian ơi có muộn lắm không người
Để trăng sao đêm giá lạnh khôn nguôi
Mầm xuân úa cuối trời im nhức nhối
Đêm giả chết để ngày lên nắng mới
Giấc ngủ vùi cho cỗi rễ mầm hương
Lá lên xanh theo áng ngọc hơi sương
Hồn siêu thoát đêm trường nhân gian tối
Mai ta chết để không còn tội lỗi
Gắng lên nào siêu thoát khỏi trần gian…
Bài này đã được xem 507 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|