nhạt nhoà
NHẠT NHÒA
Bóng ghe đó già nua cũ kỹ
Những lá vàng vô ý tự rơi
Lặng im hết cả tuổi đời
Chôn vùi dĩ vãng rụng rời chân tay
Thân gỗ mục ngáp dài ngao ngán
Rong rêu đầy mọc bám dấu chân
Ngẩn ngơ số kiếp phong trần
Ngắt câu thương nhớ bao lần xốn xang
Ngày trở lại phũ phàng cay đắng
Người xa người vương vấn nghìn năm
Dây tơ nổi sóng lằng nhằng
Đố ai hiểu hết vết hằn thời gian?
Bóng tre khóc lệ tràn đáy mộng
Lời cuối cùng vô vọng về đâu?
Thầm yêu hồn lá trở sầu
Màu xanh kỉ niệm bay vào hư không
Tấn bi kịch chất chồng gồng gánh
Cho tâm hồn hiu quạnh mong manh
Tình vào sương khói đã đành
Gập ghềnh đoản khúc ngọn ngành vì sao?
Ngày 20/6/2018
Ân Thiên ( Bình Dương)
Bài này đã được xem 1348 lần
|
Người đăng:
|
Tố Nữ
|
|
|