chỉ chừng ấy thôi
Buổi mai em là nắng
Rực rỡ qua quảng trường
Mạnh mẽ và tươi tắn
Mắt rạng ngời quyền năng
Chiều tàn em là sương
Lãng đãng ngang đầu núi
Buồn vương trên mặt hồ
Buổi khuya em là trăng
Độc hành qua đỉnh vắng
Lặng lẽ đối gương sầu
Du miên tròn đêm trắng
Còn ta vẫn là mây
Nhẹ tênh đời vô định
Ngơ ngẩn dưới đường trăng
Kiếp này chắc chỉ vậy
Chỉ là trăng là mây
Chỉ là sương là nắng
Chỉ là gió qua cây...
Kiếp này chỉ chừng ấy
Chút ráng chiều trong mây
Chút duyên tình xót xa
Trôi trên dòng nước xoáy
Đời người như giấc mộng
Vừa thu đã sang đông
Vô thường trên thân phận
Nói đợi cũng bằng không ...
PQT