hãy sống mà không hối tiếc
Nghĩa trang buồn, em cũng thấy phải không ?
Đầy nấm mộ, đầu còn xanh ra đấy
Mạng con người mỏng manh như tờ giấy
Đôi lúc rách lìa dù có mấy nâng niu
Em đã từng sống vì chính mình chưa ?
Từng một lần dám làm điều mình nghĩ
Hay cảm xúc buồn vui đều cũng chỉ
Thuận theo số đông rồi lấy đó hài lòng
Cuộc đời này vô thường lắm biết không ?
Chẳng ai sống hoài để bận tâm người khác
Đừng tự khiến bản thân thấy ngột ngạt
Nên yêu thương, thích ghét hãy thật thà
Mình chẳng còn là trẻ nhỏ lên ba
Cũng không phải là thánh nhân gì cả
Chỉ muốn sống từng phút giây quí giá
Bởi .... Trẻ hay già sinh mạng cũng mong manh
20/06/2018