xa lạ
Mưa nhỏ giọt từng hạt buồn thấm ướt
Phủ kín sầu loang đọng khắp nẻo đường
Phiến đá nằm còn đậm nét yêu thương
Ai đã vội quên hẹn thề thuở trước
Hồn trĩu nặng chân hình như lạc bước
Cuốn hút vào giữa lốc xoáy mênh mông
Héo hắt tình tim chẳng đượm sắc hồng
Sợi duyên đứt quay lưng đời hai ngả…
Người đứng đó thật gần nhưng xa lạ
Lạnh mắt môi…hờ hững buốt lòng đau
Ước mơ phai theo sắc lá úa màu
Dư âm vọng chìm trong bóng nước vỡ…
Bài này đã được xem 724 lần
|
Người đăng:
|
Tâm Đoan
|
|
|