xin làm người xa lạ
Thôi em nhé! Xin làm người xa lạ
Duyên không thành tình đôi ngả chia phôi
Mộng tình xưa ai xây cất bên đồi
Cơn mưa hạ cuốn trôi về muôn lối?
Em có biết tình yêu đâu có tội!
Đắng cay nhìn tình vội vã ra đi
Cuộn bể dâu xơ xác tuổi xuân thì
Gieo nỗi nhớ bờ mi buồn héo rũ
Niềm đau xót dâng tràn như nước lũ
Ôm mối hờn giăng phủ cuối triền sông
Nỗi cô đơn xé nát cả cõi lòng
Chiều nắng tắt mong chờ trong đêm vắng
Em có biết tôi yêu em say đắm?
Giọt lệ sầu mang nặng những suy tư
Đàn ai ngân văng vẳng tiếng tạ từ
Nghe da diết thảm như lời ai oán
Thôi em nhé! Tình đôi ta đứt đoạn
Vết thương lòng nổi loạn với cô đơn
Nén đau thương khoả lấp những tủi hờn
Niệm khúc cuối chập chờn miền hư ảo
Tình cô độc mang con tim khờ khạo
Mãi cuộc đời mặc chiếc áo phong sương
Dệt vần thơ thêu hai chữ "chán chường"
Đời bạc bẽo hay tình trường bạc bẽo???
VÕ QUANG HÂN
Đà Nẵng 06 - 05 - 2016