giao mùa luyến khúc tình xa
Hạ xa rồi bất chợt thoáng chơi vơi
Thu ghé lại đón mời hương hoa lạ
Những ân ái một thời nay buông thả
Mảnh hồn đơn lả tả nhuốm ưu phiền
Hạ xa rồi thấy xót quạnh triền miên
Nghe rệu rã vây quanh miền ký ức
Con tim nhỏ mãi nghẹn ngào buồn bực
Khiến lòng ta cứ thổn thức nỗi niềm
Hạ xa rồi nụ nhớ cũng dày thêm
Bao hẹn hứa ngỡ bên thềm lá rụng
Giờ còn lại chỉ mình ta điêu đứng
Giữa chông chênh với những vết thương sầu
Hạ xa rồi hạnh phúc bỗng trốn đâu
Ngàn ước mộng phai mầu luôn từ đó
Bởi tiếng nghĩa chẳng đong đầy vẹn nợ
Nên đành cam vạn thuở phải chia lìa.
31/7/2018