ta còn gì cho nhau
Em ngày xưa... mắt biếc với môi hồng
Thuở cặp sách luôn mơ mộng hoàng tử
Em giỏi văn ngọt ngào từng câu chữ
Anh khù khờ ậm ự chẳng nên lời.
Em ngày xưa... thích lặng ngắm mưa rơi
Giọt bong bóng buông lơi thành xao xuyến
Nhà anh nghèo tả tơi nơi phố huyện
Mưa gió hoài... rung chuyển vách dột xiêu.
Em ngày xưa... xinh đẹp quá mỹ miều
Vui nhảy múa tim yêu chưa rung động
Anh ngu ngơ đứng từ xa trông ngóng
Và biết rằng em không... thuộc về anh.
Hai mươi năm thay đổi cả tuổi xanh
Em vẫn vậy... long lanh đôi mắt biếc
Vẫn môi hồng từng trong anh tha thiết
Nhưng đâu còn... da diết của ngày xưa.
Anh giờ đây phơi nắng đẫm dầm mưa
Thôi khờ dại tóc vừa thêm màu muối
Đời sương gió đôi bàn chân rong ruổi
Đôi tay sần tiếc nuối của vô thường.
Em mong manh vội vã đón lời thương
Gã họ Sở tầm thường em chẳng thấu
Lạc vườn yêu bẻ hoa rồi phi tẩu
Bỏ mặc em nương náu với mẹ cha.
Hai mươi năm thay đổi cuộc đời ta
Anh đứt gánh chia xa tình gian dối
Bởi do đâu... chuyện đời thành nông nỗi
Hay tại vì... do lỗi của Nguyệt Tơ?
_______ Khang Thụy * 31.07.2018
Bài này đã được xem 1421 lần
|
Người đăng:
|
Khang Thụy
|
|
|