khúc giao mùa
KHÚC GIAO MÙA
Trời chuyển mình nên bất chợt nắng mưa
Nàng đỏng đảnh như gái vừa mười tám
Đang rạng rỡ bỗng giăng sầu thê thảm
Ngúng nguẩy hoài bởi khắc chạm niềm đau.
Tháng bẩy về cứ rả rích mưa ngâu
Là bởi tại chim bắc cầu ân ái
Để Ngưu - Chức vơi nỗi buồn hoang hoải
Một năm ròng giờ mới lại gặp nhau.
Sắc hương xưa nay cũng chợt chuyển màu
Tô mọi thứ cả trước sau lạ lẫm
Tình yêu hỡi hãy bình yên sâu đậm
Chớ nhạt nhòa cho lệ đẫm hoen mi.
Ở ngoài kia mưa vẫn cứ thầm thì
Hỏi ai nhớ và mong gì không đó
Để ký ức hoài vương trong xóm nhỏ
Giữ vẹn tình đừng để gió cuốn đi.