để biết giờ đây…
Để Biết Giờ Đây…
Mắt em đọng xám màu lam khói
Buồn bã nhẹ nhàng hướng thẳng tôi
Kể lại khoảng dài trông ngóng đợi
Mịt mờ cánh nhạn, khiến chơi vơi!
Tuổi ngày chồng chất, tiếng gần xa
Đành nhắm đưa chân, đáp nghĩa nhà
Mai mối, cậy nhờ… Thôi! Chấp nhận
Giã từ trăng mộng, bước xe hoa
Mấy năm thoáng chốc cuộc vu quy
Gãy đổ, đau thương, được những gì
Ba đứa con thơ gồng gánh chịu
Một đời sương phụ, tím bờ mi!…
Câu chuyện của em là vậy đó
Tôi nghe tê tái biết bao nhiêu
Chẳng ngờ tình cảnh người yêu dấu
Canh cánh thời gian hứng xế chiều
Phần tôi! Cứ ngỡ đứt tơ duyên
Nên bến sông xanh lạc mất thuyền
Đăng đẳng tám năm, thư chẳng thấy
Để hoài nhung nhớ mãi không yên
Hóa ra địa chỉ gửi về nhau
Định mệnh khiến xui buổi tối nào
Ngọn lửa vô tình thiêu rụi hết
Hiểu lầm, tan vỡ, nén niềm đau…
Bất chợt ngày kia “Ảnh” chập chờn
Vói tay tôi mở cửa quạnh hồn
Cho vương vấn cũ tìm xưa cũ
Biết được giờ đây có chút còn…
23/9/2018
Nguyễn Thành Sáng