có những lúc
Có những lúc giấu nỗi buồn vào dạ
Mắt vẫn cười người có biết hay không
Vẫn vui tươi, duyên dáng má đỏ hồng
Đọc sách báo, làm thơ và nghe nhạc.
Vẫn ra phố cà phê và ca hát
Đi đó đây tìm một chút yên bình
Ngắm màu hoa vừa nở dưới trời xanh
Như chẳng có nỗi buồn lòng nào cả.
Nhưng đến lúc một mình hồn nghiêng ngả
Lòng chơi vơi như một giấc mộng buồn
Càng nén lòng nước mắt lại càng tuôn
Giây phút ấy chẳng thể nào ngăn được.
Và lúc ấy một lòng thôi chỉ ước
Được trở về sống lại những ngày xưa
Được đùa vui, được nghe hát ầu ơ
Xõa mái tóc, gục đầu vào lòng mẹ.
Nhắm mắt lại, bồi hồi nghe mẹ kể
Chuyện ngày xưa, thương nhớ quá ngọt ngào
Thả hồn vào trong nắng gió lao xao
Mà ao ước thời gian ơi dừng lại...
Facebook: Tạ Thăng Hùng