từ khi gặp em (bát ngôn)
TỪ KHI GẶP EM
Nụ hôn đầu đã thấm ngọt đôi môi
Yêu rồi nhớ rồi thương rồi sẽ mộng
Nào đơn độc cùng nhau vờn con sóng
Tiếng tơ lòng thắm đượm cổng tim yêu
Anh thương em bởi dáng ngọc yêu kiều
Làn môi mềm làm liêu xiêu sắc hạ
Anh yêu lắm mà luôn dành tất cả
Từng tế bào anh gởi cá nhân em
Để em vui em hạnh phúc êm đềm
Giữa nhân thế nào cô đơn giá lạnh
Đám con trẻ niềm vui không thể sánh
Mái nhà tranh ấm áp cạnh ven rừng
Tuy ngoặt nghoèo nhưng giọt lệ chẳng rưng
Vẫn mạnh mẽ làm êm từng khoảnh khắc
Em mãi đẹp người đàn bà son sắc
Trong lòng anh người vợ đắt vô cùng.
Lê Ngọc Dũng