tự truyện 60
Mới bé hôm nào đã sáu mươi
Sáu mươi nên phải khóc hay cười ?
Khóc vì rút ngắn đường âm phủ
Cười cợt , tuổi cao có mấy người ?
Đứng vững bước đi chưa run rẩy
Lòng hoài ham muốn hám ăn chơi
Tương lai mờ mịt bao nghề nghiệp
Chẳng biết làm chi để giúp đời
Sắp sửa hoàn toàn nương xã hội
Xem ra cuộc sống thiếu niềm vui ?
Cái con đã lớn , thêm ngăn cách
Cháu chắt chưa ra , chuyện xa vời
Tâm tư yêu mến bầy trẻ nhỏ
Thân cận hòa mình với ngây thơ
Trở thành đồng tử dầu cao tuổi ?
Còn sống bơ bơ thuận đất trời
Nhờ vợ chăm nom nên tươm tất
Dẫu là thiếu bạc vẫn thảnh thơi
Nợ đời tự biết không trả nổi
Cố nén ưu tư , ráng tiếng cười
QHNC