con còng
CON CÒNG
Gầm trời đậm hơn chiều trước
những loài cây tư biện
nghịch chiếc bóng ì nằm dưới đất
hương thơm hoại tử trên cao...
Từng con mắt mọc trước ngực sau lưng
ôi! Thế giới ngậy mùi quái gở
dại dột nhiều đến chừng nào giữa đống hỗn tạp này
con người ngụy trang, gán lên mình mớ gai nhọn
sự sát hại từ đầu gai
thiêu cháy tình yêu bằng tàn độc...
Tôi nghi hoặc tôi
tự quất lên tay lằn roi vập vạp
con còng vặn oằn mịn cát
mặt biển dựng sóng thành gương
phía trong hốt hoảng lô nhô tội lỗi
một lưỡi sét chĩa thẳng từ trời
gương
vỡ
chết...!
Sợ
bắt chước chiếc bóng mình
lăn tròn tối hốc thẳm sâu
mở tim non nớt dại khờ
Gập tay lau tiếng nấc
xòe mắt tối đen
chờ trăng qua rọi một con đường...!!!
6/3/2021