vườn rau hương quê
Dây lan, dây bí dây bầu
Rau nào cũng thích, không sâu được rồi
Đời như những áng mây trôi
Gió mưa giông bão gì rồi cũng qua
Quê hương nay đã dần xa
Chỉ còn cây cỏ, lá hoa xanh mầm
Gìn giữ văn hóa ngàn năm
Bữa ăn thanh đạm mà oẳn nhớ thương
Đi xa vạn dặm, nghìn đường
Vẫn gieo hy vọng trong vườn xanh tươi
Ngẩng cao đầu trọn kiếp người
Gieo mầm nhân ái, nụ cười Việt Nam.
10/18