thơ tình buồn
Em đã biết những gì sẽ đến
Bởi không gian kia đâu có chỗ cho mình
Em đã biết cuộc đời là bể sóng
Chỉ thoáng thôi những giây phút yên bình
Em hiểu rồi và em sẽ lặng thinh
Để ngắm người đi buông cuộc tình dang dở
Bao hy vọng bỗng một chiều tan vỡ
Chỉ bởi đôi ta duyên nợ đã hết rồi
Em không trách gì anh mà chỉ tại em thôi
Chẳng dám nuối tiếc chi những điều không thể
Thôi ta hãy quên nhau đi anh nhé,
Cũng đừng trách móc chi một chút xao lòng
Em cũng rất buồn anh có biết không
Sự tiếc nuối đớn đau như mất đi một điều vô giá
Nhưng có lẽ ông trời chẳng cho ai tất cả
Em sẽ mỉm cười để chấp nhận buồn đau
Trong cuộc sống tha hương và cạm bẫy muôn màu
Em chúc anh như con thuyền ra khơi mà vững vàng tay lái
Chúc cho anh những ngày sắp tới
Cuộc sống tròn đầy nhân nghĩa yêu thương
Bước chân anh đi trên mỗi một nẻo đường
Sẽ luôn có một bờ vai để cùng anh sánh bước
Và nếu như em có được lời nguyện ước
Em ước giá chúng mình đừng có quen nhau...
Bài này đã được xem 933 lần
|
Người đăng:
|
Thế Năng
|
|
|