Poem logo
Poem logo

lệ thu

Tác giả: Mặc Tiêu Phong
Em đừng để sầu thương đọng trong mắt
Làm rung động cả mặt nước hồ thu
Lung lay bóng vùng trời yên tĩnh lặng
Tận thủy cung xao động mãi không ngừng...

Cũng đừng dấu tình anh vào hơi thở
Dài từng hồi trong khắc khoải đợi trông
Vì những lúc chuyện trò xa lạ lắm
Ngót trăm năm gặp gỡ bấy nhiêu lần?

Mây và nắng chung đường xa vạn dặm
Gió và mây rẽ hướng lạc dấu nhau
Xót dùm mối tơ lòng không hạnh hội
Dải sương rơi lệ phủ trắng vùng trời.

Đâu nào chút từ bi thần tình ái
Ban phát đều cho đôi lứa nhân gian
Sót hai ta đến muộn chẳng xếp hàng
Đợi... dang dở, giờ chờ... cũng dang dở...

Năm vụt hết, ngày theo mùa đi mất
Lá vàng khô chôn xác những mùa thu
Gục đầu chết trong nỗi lòng thăm thẳm
Tiếng bi thương họa rõ những đêm buồn...

Trăng vừa tắt trong lối mòn mơ tưởng
Nắng khuya lên leo lắt nỗi quạnh hiu
Hồn một nửa, phai dần thêm một nữa
Có nhau chưa, cố đợi chút duyên thừa ?

Chim trời hót rộn ràng... ta khắc khoải
Giữa mênh mông lạc lõng bóng chiều sa
Trời đổ lệ cho tình người ngang trái
Thu xót xa lất phất khóc nhạt nhòa.

Ta đừng dấu nỗi lòng trong giấc mộng
Giữa em anh khoảng cách vốn vô hình
Mơ hồ lắm trong chuỗi ngày câm lặng
Khóc duyên đời, lại năm nữa thu trôi...

Mặc Tiêu Phong
03.12.018

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm