lơ đãng
Im nuốt hết tủi hờn vào trong ruột
Để nguôi ngoai giả dối của muôn đời
Nhìn man trá hững hờ theo con tuổi
Phù phiếm lòng dẫu cuối rặng chiều rơi
Nhìn tóc bạc chết chìm khô giấc mộng
Lệ loang màu theo sóng dạt thương đau
Ngậm ngùi cắn chập sưng bờ môi nóng
Phận cầm bằng cho biết được trời sâu
Đời trôi mặc để rong rêu phủ kín
Bước phong trần ta nhận hết đau thương
Quên tất cả với linh hồn vô định
Lơ đãng theo dự tính cõi vô thường
Nào cát bụi chất chồng lên mái tóc
Vết thương sầu đêm chẻ nát si mê
Tâm tư chết trong chén tình cay độc
Trót trả vay ... đây ! ..."một cõi đi về."..!
Bài này đã được xem 762 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|