tuyết buồn (phấn hương)
TUYẾT BUỒN
Đông sang thu đã ngủ vùi
Gieo bao thương nhớ đông vui thu buồn
Đêm về tuyết rải dầy hơn
Phủ đầy trời đất như hờn dỗi ai
Chiều buông tuyết ngã sõng soài
Vướng trên cành liễu chẳng ai đoái hoài
Đêm tàn ngày đón ban mai
Tuyết rơi vụn vỡ trang đài còn đâu
Tuyết tan khóc mối duyên đầu
Ngàn năm tóc trắng ôm sầu vấn vương
Đông gầy hồn tuyết thê lương
Lệ lòng suối đổ lời thương mãi còn
Vượt ngàn lội suối trèo non
Tuyết nay trắng phủ tuổi son héo tàn
Thét gào trong gió miên man
Thương thay hoa tuyết chóng tàn vì yêu...
Thơ: Tho Thi
------------------------------
PHẤN HƯƠNG
Giăng giăng tuyết phủ trời chiều
Sầu đông tuyết mới đượm mầu tóc sương
Tình đầu tình lỡ vấn vương
Thu qua đông tới vẫn thương tình khờ
Ngăn sông xẻ lấp bến bờ
Tìm yêu chấp chới bơ phờ phấn hương
Bờ đông vẫn đó tao khương
Mối tình trúc mã còn vương mắt buồn
Tưởng đâu tình vẫn còn xuôn
Nên trời thả tuyết nở muôn hoa tình
Tuyết bay rợp bóng trời xanh
Lạc loài em đứng một mình nhớ anh
Trông về bến cũ sông xanh
Hoàng hôn chín đỏ tình mình nhạt phai
Đêm rơi buông tiếng thở dài
Khóc cho tình lỡ sao hay trăng sầu
ĐTH Nhã Vy 16.12.18